TÀI
NGUYÊN NƯỚC VÙNG TÂY NGUYÊN VÀ GIẢI PHÁP THU GOM NƯỚC MƯA, NƯỚC MẶT ĐƯA VÀO
LÒNG ĐẤT BỔ SUNG NHÂN TẠO NƯỚC DƯỚI ĐẤT
ĐOÀN VĂN
CÁNH1, NGUYỄN THỊ THANH THỦY1, ĐÀO ĐÌNH THUẦN1,
ĐẶNG ĐỨC NHẬN2, NGÔ TUẤN TÚ 3, ĐẶNG ĐỨC LONG3
1Trường đại học Mỏ - Địa chất, 2
Viện Khoa học kỹ thuật hạt nhân Việt
3Liên đoàn Quy hoạch và Điều
tra tài nguyên nước miền Trung
Tóm tắt: Tây Nguyên
bao trùm toàn bộ hệ thống cao nguyên rộng lớn nằm ở phía tây miền Nam Trung Bộ,
ranh giới gần trùng với địa giới hành chính của 5 tỉnh Kon Tum, Gia Lai, Đăk
Lăk, Đăk Nông và Lâm Đồng với tổng diện tích tự nhiên bằng 54.473,79 km2.
Lượng mưa trung bình toàn vùng là 84,81-93,79 tỷ m3/năm, tạo nên
lượng dòng chảy mặt trong các hệ thống sông Xê Xan, Xrêpôk, Ba và sông Đồng Nai
khoảng 46-49 tỷ m3/năm và dòng ngầm khoảng 6,61 tỷ m3/năm.
Dòng chảy mùa kiệt chỉ xấp xỉ một phần mười dòng chảy trung bình năm. Sự phân
bố nước không đồng đều trong năm giải thích tại sao đối với một địa bàn như Tây
Nguyên về mùa mưa thì mưa nhiều, đến nỗi gây ngập lụt chẳng những ở vùng đồng
bằng hạ lưu mà cả ở thượng lưu, nhưng vào mùa khô lại diễn ra hạn hán, nước
chưa được khai thác bao nhiêu đã cạn kiệt. Để xóa bỏ nghịch lý này, các tác
giả đề xuất giải pháp điều tiết nước giữa mùa mưa và mùa khô, bằng cách nạp
nước mặt dư thừa trong mùa mưa vào lòng đất để đến mùa khô thì khai thác sử
dụng. Giải pháp đó là xây dựng các hồ đập lưu trữ nước mưa và thu hồi phần
thoát của nước dưới đất; thu gom nước mưa từ mái nhà đưa vào lòng đất qua các
giếng khoan. Bài báo cũng giới thiệu công trình thử nghiệm phương pháp được các
tác giả thực hiện tại TP Bảo Lộc tỉnh Lâm Đồng.
(Xem toàn văn: Liên hệ với
Tạp chí Địa chất - Cục Địa chất và Khoáng sản Việt Nam)