TÍNH
PHÂN ĐỚI VÀNH NGUYÊN SINH VÀ SỬ DỤNG
SỐ LIỆU T̀M KIẾM ĐỊA
HOÁ ĐÁNH GIÁ MỨC ĐỘ
BÓC M̉N CỦA CÁC THÂN QUẶNG TẠI ĐIỂM VÀNG SUỐI BỐN
NGUYỄN CHÍ VŨ1,
NGỤYẺN THỊ KIỀU OANH2
1Hội Địa chất Thủy văn Tp. HCM; 2Liên đoàn Bản đồ Địa chất miền Nam, 200 Lư Chính Thắng, Tp. HCM
Tóm tắt: Tính phân đới
là một trong những đặc tính quan trọng
nhất của vành nguyên sinh các nguyên tố chỉ thị
quặng được sư dụng để nghiên cứu,
đánh giá mức bóc ṃn của khu mỏ và t́m ra các
thân quặng ẩn. Để nghiên cứa tính phân đới
của vành nguyên sinh, có thể sử dụng các đại
lượng gồm: Kích thước vành nguyên sinh (L, m);
Hàm lượng dị thường trung b́nh ( ,%) và hệ số phân đới tương phản
(k); Lượng xuất đường thẳng (M, m%)
hoặc Lượng xuất diện tích (P, m2%) và hệ
số phân đới (ν); Đại lượng tỷ số
tổng hoặc tích lượng xuất (Kn) và Hệ
số tương quan (r). Trong trường hợp giữa
vành phân tán thứ sinh và vành nguyên sinh (quặng gốc) có mối
liên quan mật thiết, th́ có thể sư dụng số liệu
t́m kiếm địa hoá theo vành phân tán thứ
sinh để nghiên cứu đánh giá mức bóc ṃn và triển vọng của khu mỏ.
Kết quả nghiên cứu địa hoá tại điểm vàng Suối
Bon là một ví dụ.